Thơ Hay

Bài thơ Điều ước bên sông – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

Bài thơ Điều ước bên sông

Bài thơ Điều ước bên sông của Nguyễn Đình Huân làm ta hoài niệm về những năm tháng xưa. Đó là con sông quê in đậm nụ hôn đầu cùng với lời thề năm nào. Tuy nhiên giờ em đã cất bước đi xa để rồi anh ở lại với những tiếc thương não lòng.

Bài thơ Điều ước bên sông

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Người ta nói em đã thành bà ngoại.
Đã quên rồi thời con gái ngày xưa.
Thuở cùng trường ai hôm sớm đón đưa.
Trên con đường có bữa mưa bữa nắng.

Vẫn còn đây đò xưa trên bến vắng.
Ngày ấy chờ đò ta nắm tay nhau.
Con sông quê ghi dấu nụ hôn đầu.
Lời thề xưa chìm sâu trong ký ức.

Anh vẫn nghe con tim trong lồng ngực.
Biết bao lần đã thổn thức vì yêu.
Mà giờ đây anh một bóng cô liêu.
Hoàng hôn buông cơn gió chiều lạnh giá.

Đông đã về bến sông xưa em ạ.
Em bây giờ nơi xứ lạ có vui.
Có khi nao trong dạ thấy bùi ngùi.
Nhớ sông quê chiều đầy vơi con nước.

Nếu có thể xin cho anh điều ước.
Một lần thôi cho anh được bên em.
Nắm tay nhau nhìn dòng nước trôi êm.
Vuốt tóc em mái tóc mềm như gió.

Trên đây là Bài thơ Điều ước bên sông mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể cảm nhận được những suy tư, sâu sắc về tình yêu. Đó là khi con người ta với bao nhiêu nỗi xót xa, khao khát tận đáy lòng này. Để rồi thứ còn lại cũng chỉ là những tiếc nuối khôn nguôi.

Related posts

Chùm Thơ 5 Chữ Về Cây Phượng Đầy Lãng Mạn

admin

Bài thơ Mùa xuân cho em – Nhà thơ Dương Tuấn

admin

Bài thơ Hạnh Phúc Của Tôi – Hạnh phúc bên vòng tay của mẹ

admin

Leave a Comment