Bài thơ Miền Tây mùa nước nổi của Nguyễn Đình Huân viết về mảnh đất miền Tây đầy nhớ thương. Đó cũng là hình ánh của người phụ nữa đã lỡ va vào trái tim của chàng trai. Để rồi miền Tây sông nước ấy vừa quen và cũng vừa lạ trong lòng mỗi người.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Sao lâu rồi không về với miền tây
Về nhé anh về mùa này anh ạ
Mùa nước nổi sông quê nhiều tôm cá
Nếu anh về ta sẽ thoả chờ mong
Em bơi xuồng đưa anh dọc con sông
Gió giao mùa cho em hồng đôi má
Sông nước miền tây vừa quen vừa lạ
Thiếu nữ chèo xuồng nón lá nghiêng che
Như bông hoa vàng nở giữa sông quê
Áo bà ba mái tóc thề trong gió
Mắt lúng liếng bờ môi xinh thắm đỏ
Giọng hò ngọt ngào anh có mê không
Điên điển vàng giờ đây đã nở bông
Nếu anh thích mình ra đồng vớt cá
Điên điển cá linh nấu chua dân dã
Nhưng ngọt ngào vì mang cả tình em
Chiều dần buông ta đi tới chợ đêm
Khu chợ nổi nằm ở trên ngã bảy
Nơi hợp lưu của bao nhiêu dòng chảy
Trái cây nhiều anh sẽ thấy ngạc nhiên
Về miền tây có em gái ngoan hiền
Đằm thắm xinh như sông Tiền sông Hậu
Vẫn mong anh về đây tìm bến đậu
Nơi quê hương mình yêu dấu miền tây
Trên đây là Bài thơ Miền Tây mùa nước nổi mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này ta có thể cảm nhận được một tìn yêu dành cho miền Tây. Đó là nơi với nhiều kỷ niệm tuyệt vời. Để rồi khỉ rời đi trogn lòng anh với đầy bao nhiêu nhớ thương.