Bài thơ Lối cũ cỏ may của Nguyễn Đình Huân viết về tình yêu. Đó là một mối tình buồn khi người ra đi bỏ lại những năm tháng ký ức ngọt ngào ấy. Để rồi bây giờ hoa tàn héo úa như mùa đông u sầu. Và trong lòng cũng dậy lên bao nhiêu nhớ nhung khôn nguôi.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Anh về tìm vạt cỏ may
Đường xưa lối cũ hao gầy phong vân
Về đây anh bước tần ngần
Sợ cỏ đau bởi bàn chân mang giày
Sợ tình xưa lại đắng cay
Người đi bỏ lại những ngày bên sông
Bỏ cho rau cải lên ngồng
Hoa tàn héo úa mùa đông u sầu
Sông xưa giờ đã bắc cầu
Bướm vàng giờ đã bay đâu mất rồi
Sông quê vẫn lững lờ trôi
Bên lở anh nhận bên bồi phần em
Bến xưa hoang vắng ềm đềm
Con đò xưa với nỗi niềm tương tư
Hình như anh thấy hình như
Bóng em phảng phất như vừa đâu đây
Tâm hồn anh thấy ngất ngây
Trở về ngày đó tuổi đầy khuôn trăng
Em xinh tươi tựa chị Hằng
Cho anh say đắm trong lòng ngẩn ngơ
Trên đây là Bài thơ Lối cũ cỏ may mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể hiểu được những suy tư của người ở lại với bao nhiêu nhớ nhung khôn nguôi. Đó là nơi với bao nhiêu kỷ niệm ngọt ngào bên nhau. Và cuối cùng giờ cũng chỉ còn là kỷ niệm trong tim mỗi người.