Bài thơ Tình nồng một thuở của Nguyễn Đình Huân làm con người ta nhớ lại những dấu yêu năm nào. Hồi đó đôi chân trần cùng em sánh bước bên tôi. Để rồi sau bao nhiêu năm cũng chỉ còn là kỷ niệm mà thôi. Liệu em còn nhớ những dấu yêu xưa năm nào hay không?
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Mãi không thể quên được mùa thu cũ
Con đường mòn rêu phong phủ lá rơi
Bàn chân trần em sánh bước bên tôi
Chiều mùa thu cuối chân trời mây tím
Bao năm qua vẫn còn đây kỷ niệm
Tôi quay về để tìm kiếm tình xưa
Bước chân lang thang trong gió thu lùa
Người xưa đâu sao vẫn chưa thấy tới
Lá vàng rơi lòng nhớ thương vời vợi
Tình cũ đan xen bao sợi tơ vương
Ngày em ra đi bỏ lại con đường
Gió heo may với nỗi buồn hiu hắt
Bao thu qua hai đứa mình xa cách
Chỉ buồn tình tôi chẳng trách chi ai
Thời gian trôi mái tóc đã nhạt phai
Sao tôi vẫn cứ nhớ hoài thu ấy
Đứng bên sông nhìn theo dòng nước chảy
Hoàng hôn về lòng chợt thấy bâng khuâng
Phương trời xa em còn nhớ hay không
Mùa thu cũ với tình nồng một thuở
Trên đây là Bài thơ Tình nồng một thuở mà chúng tôi muốn chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể cảm nhận được những suy tư liên quan tới cuộc sống này. Đó là khi hoàng hôn về làm con người ta chợt thấy bâng khuâng. Liệu ở phương trời xa em còn nhung nhớ hay không?