Bài thơ Nhìn mưa chợt thấy cô liêu gợi lại mối tình năm xưa giữa tôi với nàng. Mối tình ấy mãi cũng chỉ còn tiếc thương từ ngày mà em cất bước sang ngang. Để rồi tôi buồn làm trời khóc thương nắng vàng còn đâu. Khi ấy hoàng hôn cũng như buồn thêm mái sầu giăng giăng.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Mưa là nước mắt của trời
Tiếc thương tình cũ của tôi với nàng
Từ ngày em bước sang ngang
Trời buồn trời khóc nắng vàng còn đâu
Em đi bỏ lại sông sâu
Hoàng hôn tím biếc nỗi sầu giăng giăng
Còn tôi cắt nửa vầng trăng
Gửi em một nửa trong lòng nát tan
Em mang theo ánh trăng vàng
Tôi cô đơn với bẽ bàng sông quê
Đêm đêm vớt ánh trăng thề
Vớt hoài không thấy, thấy tê tái lòng
Em đi còn nhớ hay không
Ngọt ngào say đắm tình nồng năm xưa
Những chiều ta đứng dưới mưa
Mặc cho ướt áo anh đưa em về
Nụ hôn đắm đuối say mê
Trong mưa em nói lời thề mãi yêu
Giờ đây tóc đã muối tiêu
Nhìn mưa chợt thấy cô liêu nhớ người
Trên đây là Bài thơ Nhìn mưa chợt thấy cô liêu mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Đọc các câu thơ này ta như nhớ lại những năm tháng hồi xưa. Đó là một thời vô cùng ngọt ngào trong lòng của mỗi người để rồi thứ còn lại cũng chỉ là những tiếc nuối xót xa.