Bài thơ Hỡi trời cao là một trong những sáng tác hay của Nguyễn Đình Huân. Mỗi lần đọc bài thơ này ta đều không khỏi xót xa. Đó là khi một người đi còn một người ở lại. Bao nhiêu lời hứa năm nào cũng vội quên đi mất. Cũng quên đi giây phút lần đầu gặp gỡ đầy thẹn thùng.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Anh quên tình em cũng chẳng sao
Xin trả cho em thuở má đào
Trả lại cho em thì con gái
Và nụ hôn ngày ấy ai trao
Anh quên tình em cũng chẳng sao
Nhưng đừng quên lời hứa ngày nào
Chớ quên kỷ niệm ngày xưa ấy
Lần đầu tay nắm thấy nôn nao
Anh quên tình em cũng chẳng sao
Chỉ xin đừng quên những khát khao
Mong được nên duyên tình hai đứa
Cùng bước chung đường thoả ước ao
Anh quên tình em cũng chẳng sao
Em không quên lời hứa ngọt ngào
Những đêm trăng sáng mình hai đứa
Vòng tay nồng ấm nhớ biết bao
Anh nỡ quên em thật hay sao
Tim em rướm máu tựa ai cào
Ròng ròng lệ đổ đau đớn quá
Sao nỡ thế này hỡi trời cao
Trên đây là Bài thơ Hỡi trời cao mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể cảm nhận sâu sắc được những dấu ấn suy tư trong tình yêu. Cuộc tình này sẽ thêm đau đớn khi người ra đi và người ở lại. Để rồi chỉ còn là những tiếc nuối xót xa tận đáy lòng.