Thơ Hay

Ai mua trăng tôi bán trăng cho (Hàn Mặc Tử) – Lời rao đầy nghẹn ngào

Ai mua trăng tôi bán trăng cho (Hàn Mặc Tử) - Lời rao đầy nghẹn ngào

Ai mua trăng tôi bán trăng cho là một câu thơ hay nằm trong bài thơ Trăng vàng trăng ngọc của Hàn Mặc Tử. Đây là một bài thơ được trích trong phần Hương thơm của tập Thơ điên 1937. Là một thi sĩ tài hoa nhưng nhà thơ này lại có một số phận đầy hẩm hiu. Với bài thơ này ta cũng cảm nhận được sự tài năng của Hàn Mặc Tử. Nhưng nó cũng dấy lên trong lòng người đọc những khao khát, những đau thương về cuộc sống này. Hãy cùng tìm hiểu bài thơ để năm được tứ thơ mà tác giả muốn chuyển tải bạn nhé!

Nội Dung

Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng!
Ai mua trăng tôi bán trăng cho
Không bán đoàn viên, ước hẹn hò…
Bao giờ đậu trạng vinh quy đã
Anh lại đây tôi thối chữ thơ.

Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn Trăng.
Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng
Tôi nói thiệt, là anh dại quá:
Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang.

Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!
Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơi
Tôi đang cầu nguyện cho trăng tôi
Tôi lần cho trăng một tràng chuỗi
Trăng mới là Trăng của Rạng Ngời
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!

Ai mua trăng tôi bán trăng cho (Hàn Mặc Tử) - Lời rao đầy nghẹn ngào

Có thể nói trăng là một người bạn của thi nhân và cũng đã có không ít nhà thơ viết về trăng. Và Hàn Mặc Tử cũng không phải là một ngoại lệ. Tuy nhiên ở đây ta có thể cảm nhận một khía cạnh rất khác trong cách miêu tả trăng của ông.

Mở đầu bài thơ chính là một lời rao bán trăng. Có thể nói các nhà thơ xưa đều quen ca ngợi và tôn thờ trăng, nâng niu nó như là một người bạn tâm tình của người thi sĩ thì với Hàn Mặc Tử trăng lại là một thứ được rao bán. Và cũng chính là cái hay đặc sắc của thơ ông bởi chẳng ai rao bán một thứ như vậy cả. Với ông trăng mang một dáng vẻ rất đời thường và được nhà thơ rao bán.

Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng!
Ai mua trăng tôi bán trăng cho
Không bán đoàn viên, ước hẹn hò…
Bao giờ đậu trạng vinh quy đã
Anh lại đây tôi thối chữ thơ.

Tuy nhiên cũng có thể lý giải rằng trăng ở đây là của chung mà cũng là của riêng mỗi người. Qua đó có thể hiểu hành động rao bán trăng ấy cũng là cách để thể tiếng lòng thủy chung của nhà thơ.

Ai mua trăng tôi bán trăng cho (Hàn Mặc Tử) - Lời rao đầy nghẹn ngào

Từ khổ đầu ta có thể thấy được sự rao bán trăng của nhà thơ. Tuy nhiên từ khổ sau ông lại phủ định ngay tức khắc. Bởi trăng vàng trăng ngọc bán sao cho đành. Bởi trăng không chỉ là của riêng mỗi người mà nó còn là nguồn sáng và cũng chính là cái đẹp mà con người ta cần phải nâng niu và cất giữ. Trăng tỏa sáng mang lại ánh sáng cho mang đêm và cũng chính là khát vọng để vươn tới những điều tốt đẹp. Chính vì vậy làm sao bán trăng được.

Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn Trăng.
Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng
Tôi nói thiệt, là anh dại quá:
Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang.

Trăng hướng lòng người đó cũng chính là hồn thơ Hàn Mặc Tử hướng vào người đọc, vào cái thiện và đẹp vô cùng. Đó cũng chính là lý do cả đoạn thơ về sau ta cảm nhận được cái đẹp của thơ, cũng như sự sâu nặng nghĩa tình đối với trăng. Đó cũng chính là sự nâng niu, tôn thờ và cầu nguyện cho trăng.

Ai mua trăng tôi bán trăng cho (Hàn Mặc Tử) - Lời rao đầy nghẹn ngào

Mở đầu bài thơ với hình ảnh Ai mua trăng tôi bán trăng cho là thế tuy nhiên kết thúc bài thơ Hàn Mặc Tử đã gợi cho người đọc một niềm xót thương sâu sắc. Đó cũng chính là sự ám ảnh về trăng được gợi lên trong lời nói day dứt và đau đáu. Nó có vẻ rất xa nhưng thực ra cũng rất gần.

Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!
Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơi
Tôi đang cầu nguyện cho trăng tôi
Tôi lần cho trăng một tràng chuỗi
Trăng mới là Trăng của Rạng Ngời
Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!

Đó là lời gọi trăng về vì sợ mất đi trăng. Như cũng sợ không giữ được trăng bên mình và cũng làm trăng tan đi mất. Chỉ một câu kết thúc ấy thôi cũng đã làm thổi cả hồn thơ của Hàn Mặc Tử vào đây. Một nỗi niềm giằng xé và đầy trăn trở. Và đoạn cuối này chỉ là đoạn độc thoại. Với các câu thơ chứa đầy sự từ sự, trần thuật như là một lời tâm tình, thủ thỉ của nhà thơ. Đó cũng chính là cách mà tác giả chia sẻ hồn thơ với hồn trăng để hai yếu tố này hòa quyện vào nhau.

Ai mua trăng tôi bán trăng cho như là một lời rao bán trăng. Đây cũng chính là một chủ đề không mấy xa lạ trong thơ ca. Nó được thi nhân ca ngợi và nâng niu. Tuy nhiên trăng trong thơ Hàn Mặc Tử lại mang một nét bình thường, thậm chí nó còn bị rao bán. Đó cũng chính là cái hay trong thơ Hàn Mặc Tử như là một cách để gợi tiếng nói thủy chung ân tình. Và cũng không ít độc giả đã bị ám ảnh về trăng bằng một lời xót thương tận cõi lòng. Đừng quên đón đọc những bài viết tiếp theo của chúng tôi để cùng cập nhật những bài thơ hay bạn nhé!

Xem thêm: Chi tiết về Thành lập công ty trọn gói hiện nay!

Related posts

Bài thơ Em Về – Nhà thơ Hồng Giang

admin

Bài thơ Chủ nhật buồn – Nhà thơ Dương Tuấn

admin

Bài thơ Trò Đùa Tình Ái – Nhà thơ Dương Hoàng

admin

Leave a Comment