Bài thơ Bến xưa hẹn hò là tâm trạng và cũng chính là cảm xúc của con người ta khi được trở lại ngày xưa. Đó là khi bến đò vẫn vậy nhưng nay đã bắc cầu. Để rồi con đò ngày xưa ấy đã đi về đâu. Ngày xưa ai đã hẹn hò mà bây giờ đôi bờ lại hết nhân duyên.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Ta về tìm kiếm ngẩn ngơ
Câu thề ngày ấy bên bờ sông sâu
Bến xưa nay đã bắc cầu
Con đò ngày ấy về đâu bây giờ
Ngày xưa ai đã hẹn hò
Mai sau kết nối đôi bờ nhân duyên
Bến xưa nay chẳng có thuyền
Cầu bê tông đã nối liền đôi quê
Ai kia đánh rớt câu thề
Làm sao tìm giữa u mê tình đời
Ta tìm chỉ thấy chơi vơi
Dòng sông lơ đãng cuốn trôi nghĩa tình
Tìm đâu ra nụ cười xinh
Của người thiếu nữ bóng hình không phai
Tìm đâu ra cặp mắt nai
Theo ta bao tháng năm dài tha hương
Ta về tìm sợi tơ vương
Ai giăng sao cứ nhớ thương một người
Xưa trao ta một nụ cười
Bao năm qua mãi khôn nguôi nhớ về
Nguyễn Đình Huân
Đọc Bài thơ Bến xưa hẹn hò ta như cảm nhận sâu sắc thêm về những dấu yêu một thời. Đó là khi con người ta mãi nhớ nhung về năm tháng cũ đầy ngọt ngào và hạnh phúc. Để rồi bao nhiêu năm trôi qua vẫn mãi nhung nhớ ngày tháng cũ ấy.