Bài thơ Bèo dạt mây trôi của Nguyễn Đình Huân viết về số phận của người phụ nữ. Đó là tình cảm long đong như cánh bèo lục bình. Nó cừa trôi vừa nở mỗi khi bình minh sang. Và đó cũng chính là hình ảnh của em mong manh như gió làm anh không khỏi tiếc thương.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Thân em như là cánh lục bình
Tím biếc màu mộc mạc tươi xinh
Mười hai bến nước đời phiêu lãng
Vừa trôi vừa nở mỗi bình minh
Có phải em như cánh lục bình
Cứ mong manh trước gió rung rinh
Buồn tình tay trắng ra thành phố
Từ giã quê nhà có dòng kinh
Em nổi trôi như cánh lục bình
Giữa dòng đời vất vả mưu sinh
Thành phố xa hoa đầy cạm bẫy
Không vượt qua em đã vấy sình
Thân em phận gái giống lục bình
Bồng bềnh trôi nổi giữa hư vinh
Dập dờn đêm đen như cánh bướm
Chốn phù hoa em tự bán mình
Em vẫn là em cánh lục bình
Quay cuồng ảo ảnh sáng lung linh
Em ơi hãy mau mau tỉnh lại
Về quê nơi ấy có nghĩa tình
Trên đây là Bài thơ Bèo dạt mây trôi mà chúng tôi muốn chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể hiểu được tâm tư của người phụ nữ. Đó là một sự mong manh dễ vỡ và rồi luôn cần một người chở che và yêu thương. Hy vọng bạn thấy thích bài thơ này.