Thơ Hay

Bài thơ Biển không anh – Nhà thơ Mạc Phương

Bài thơ Biển không anh

Bài thơ Biển không anh là tâm trạng và cũng chính là sự hoài niệm của con người ta. đó là khi gọi tên anh trong ký ức mà sao chẳng đánh thức được trái tim. Để rồi khi đứng trước biển em cứ mãi kìm nén lòng mình.

Bài thơ Biển không anh

Thơ: Mạc Phương

Em mãi gọi tên anh trong kí ức.
Mà sao chẳng đánh thức được trái tim.
Trước biển khơi em đã cố nén ghìm.
Mà nỗi nhớ cứ trào dâng như sóng.

Cánh hải âu giữa trời chiều lồng lộng.
Nghiêng cánh chao lưng trời mộng gió gào.
Mảnh trăng vỡ soi bước thấp bước cao.
Đôi chân trần lê thê trên cát trắng.

Con còng gió bỗng thấy mình nằng nặng.
Có lẽ là đang thấm thía nỗi đau.
Huơ huơ càng ôm chặt trái tim nhàu.
Muốn chia sớt nỗi niềm sâu biển cả.

Quặn từng cơn…sóng dường như vật vã.
Vươn tới bờ hôn nhẹ ánh trăng khơi.
Vòng tay anh nay cũng đã buông lơi.
Em nhớ lắm cái ôm ghì ngày ấy.

Trước biển khơi trái tim run lẩy bẩy.
Bước chênh chao ngã khụy trước cuộc đời.
Em giận mình sao cứ mãi chơi vơi.
Một mối tình chỉ còn là ảo ảnh.

Tay chới với giữa không gian lành lạnh.
Không có anh như địa ngục mê cung.
Biển mênh mông cơn bão tố lạnh lùng.
Em xin nhận…để từ nay thôi nhớ !

Với Bài thơ Biển không anh ta cảm nhận được một nỗi nhớ bao trùm cả không gian này. Đó là khi ta nhớ về hình ảnh với những dấu yêu năm nào. Để rồi tay chới với trong không gian lành lạnh và không có anh như địa ngục mê cung. Mà em chẳng thể nào tìm được lối ra.

Related posts

Bài thơ Anh Sẽ Về Nhưng Không Phải Hôm Nay (Toàn Tâm Hòa)

admin

Bài thơ Hạnh Phúc Có Không Anh – Nhà thơ Phú Sĩ

admin

Bài thơ Theo bước quân hành – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Leave a Comment