Bài thơ Biết sáo có về không của Nguyễn Đình Huân gợi lại những tâm tư của người ở lại. Để rồi cũng chỉ biết trách than số phận của mình hẩm hiu mà thôi. Và cũng là khi mỗi người ôm nỗi buồn quá khứ với mối tình cũ đã trôi làm dĩ vàng.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Anh chẳng trách đâu khi sáo sang sông
Cũng chưa hề kể công xưa xúc tép
Chỉ trách phận mình hẩm hiu một kiếp
Kiếm tìm mồi cho sáo đẹp hót hay
Lồng chật rồi nên con sáo nó bay
Áo đã chật em chia tay tình cũ
Chỉ mình ta ôm nỗi buồn quá khứ
Thời gian nhạt nhoà mất ngủ bao đêm
Bao năm qua vẫn dõi mắt theo em
Chỉ mong sao cho đá mềm chân cứng
Cầu mong em đi trên con đường đúng
Hạnh phúc bên người trong những ngày qua
Em bỏ đi chỉ còn lại xót xa
Thời gian trôi tình đôi ta phai nhạt
Còn gì đâu ngoài đắng cay chua chát
Ta như lục bình trôi dạt lông bông
Mùa hạ này biết sáo có về không
Vải đã chín trên cánh đồng rồi đó
Tiếng ve sầu nghe mênh mang trong gió
Cánh phượng hồng mãi cháy đỏ trong tim
Trên đây là Bài thơ Biết sáo có về không mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Đó là khi con người ta hoài niệm với những suy tư năm nào khi nhớ lại hình bóng mãi nhớ nhung. Bao nhiêu kỷ niệm xưa vẫn mãi đong đầy. Hy vọng bạn thấy thích bài thơ này.