Bài thơ Bố ơi chính là tâm trạng của con người ta khi nhớ về hình bóng của bố. Đó là khi bố đã đi rất lâu rồi nhưng trong trái tim con vẫn mãi mong nhớ như ngày nào. Ngày ấy còn nhiều khó khăn và rồi bố đã hy sinh vất vả cho con. Để rồi con được lớn khôn cũng chính là khi bố rời đi.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Con về thăm quê khi đào đã nở
Thăm mẹ già cúng giỗ bố bố ơi
Bố đã ra đi hai chín năm rồi
Mà nỗi nhớ vẫn đầy vơi trong dạ
Con nhớ ngày xưa nhà mình nghèo quá
Bố đã hy sinh tất cả cho con
Suốt cả đời mặc quần vá áo sờn
Nuôi ăn học mong con hơn đời bố
Chưa bao giờ con nghe Người than khổ
Mặc dù từng là cán bộ cấp ty
Không tham lam bố cũng chẳng cần gì
Bố đã ra đi hai bàn tay trắng
Bố là một người luôn luôn thẳng thắn
Yêu quí mọi người mang nặng tình thương
Cả cuộc đời bố luôn sống vô thường
Với các con là tấm gương trong sáng
Tuổi trẻ gian nan đi làm cách mạng
Lúc về nhà gặp bệnh nặng nan y
Bố dặn các con trước lúc ra đi
Hãy sống tốt mọi sân si gác bỏ
Lời bố dạy chúng con luôn ghi nhớ
Sống có tình để cho gió cuốn đi
Trên đây là Bài thơ Bố ơi mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Qua đó ta có thể cảm nhận được tình cả cha con vô cùng tha thiết và nồng nàn. Cả cuộc đời này cha đã dành trọn cho con với bao nhiêu yêu thương và sự nhung nhớ.