Thơ Hay

Bài thơ Bơ vơ Đà Lạt – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

Bài thơ Bơ vơ Đà Lạt

Bài thơ Bơ vơ Đà Lạt là một sáng tác dành riêng cho thành phố ngàn hoa. Đó là khi màn sương phủ trắng đồi và vườn nhà ai hoa tím đã trổ bông. Thành phố này như mơ khi bóng chiều dần xuống. Dẫu khung cảnh ấy đẹp như thế nào thì cũng chỉ mình anh nơi đây với nỗi nhớ bơ vơ.

Bài thơ Bơ vơ Đà Lạt

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Anh quay về lang thang con đường cũ
Thành phố buồn sương trắng phủ đồi thông
Vườn nhà ai hoa tím đã trổ bông
Dốc quanh co con đường vòng uốn lượn

Đà Lạt như mơ bóng chiều dần xuống
Những vườn hoa trên thửa ruộng bậc thang
Mi mo sa giờ đây đã nở vàng
Đang báo hiệu đông sắp sang rồi đó

Thung lũng tình yêu chiều thu lộng gió
Chiếc cầu tình vẫn còn đó em ơi
Chiều se lạnh cho nỗi nhớ chơi vơi
Ký ức xưa có một thời để nhớ

Quán Pen se nằm ven hồ Than Thở
Ly cà phê từng giọt nhỏ bâng khuâng
Em còn nhớ xưa đã nói gì không
Rằng tình ta mãi thắm nồng chung thủy

Nhưng tình đầu đôi ta không như ý
Bao năm rồi nhắc tới chỉ buồn thêm
Anh bơ vơ chiều Đà Lạt không em
Phương trời xa người đã quên tình cũ.

Trên đây là Bài thơ Bơ vơ Đà Lạt mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Đó là một khung cảnh vô cùng nên thơ và hấp dẫn để rồi càng làm con người ta thêm phần xót xa đau đớn khôn nguôi. Nhưng rồi bao nhiêu năm nhắc lại cũng chỉ buồn thêm vì em đã quên đi người tình cũ năm nào.

Related posts

Bài thơ Mùa hẹn – Nhà thơ Mạc Phương

admin

Bài Thơ Đây Thôn Vĩ Dạ ( Hàn Mặc Tử ) – Bức Tranh Xứ Huế

admin

Bài thơ Trở lại dấu yêu xưa – Nhà thơ Mạc Phương

admin

Leave a Comment