Bài thơ Buổi sáng ở quê là bức tranh về buổi sáng đầy hồn nhiên, trong trẻo. Đó là khi con người ta nhớ về hình ảnh của ngôi vườn cũ. Ở đó có hoa vàng vương đầy nắng, có tiếng gà gáy lúc sáng mai. Chao ôi quê hương sao lại thân thương và nồng nàn đến thế.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Anh quay về ngôi nhà xưa vườn cũ
Có mẹ già đêm không ngủ nhớ con
Cởi giầy ra đi bệt dọc đường thôn
Hoa cỏ may sao vẫn còn vương vấn
Trong vườn xưa có hoa vàng vương nắng
Có bướm hồng với bướm trắng bên hoa
Chưa bình minh đã nghe tiếng gáy gà
Quê hương ơi sao thiết tha thương nhớ
Sáng tinh mơ lang thang đi ra chợ
Ngôi chợ làng nho nhỏ ở ven sông
Người dân bán mua còn tranh thủ ra đồng
Trái cây bán của nhà trồng ra được
Chợ bán cá bán cả rươi cả ruốc
Được bắt lên từ dòng nước sông quê
Gặp người quen nhắc chuyện cũ say mê
Thằng bạn chăn trâu chân đê ngày đó
Tóc đã phai da sạm màu sương gió
Tật cà lăm nó có bỏ được đâu
Hai đứa mừng vui ôm chặt lấy nhau
Tình cảm bạn bè trước sau vẫn thế
Về nhé em! Cùng anh về thăm mẹ
Thăm lại một thời tuổi trẻ của anh
Trên đây là Bài thơ Buổi sáng ở quê mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua các câu thơ này ta như được trở lại những năm tháng xưa. Đó là khung cảnh sớm mai có mẹ già đứng đợi, ở đó có sự trong trẻo của sáng mai. Hy vọng bạn thấy thích bài thơ này.