Tiếp tục bài thơ Chuyện Một Con Đò 1 và 2, chúng tôi giới thiệu đến độc giả yêu thơ bài thơ Chuyện Một Con Đò 3. Hình ảnh con đò nhỏ trôi nổi trên mặt nước rộng lớn trở nên vô cùng nhỏ bé, càng làm cho nỗi nhớ càng thêm rộng lớn và mênh mông hơn.
Còn đò nhỏ lượn lờ theo dòng nước
Đứng giữa dòng khi xuôi ngược đan xen
Bên đục trong cho nghịch cảnh sang hèn
Cho nỗi nhớ khẽ len vào trong dạ
Con đò nhỏ nhớ bến xưa nhiều quá
Nhớ một người bỏ bến đã đi xa
Giờ đã lỡ trôi qua miền đất lạ
Nên nhớ thương cho mắt lệ nhạt nhòa
Đò chòng chành tiếc nhớ những ngày qua
Nơi bến cũ chắc người ta chờ đợi
Giờ quay lại chờ người xưa về tới
Để cho lòng không chới với niềm thương
Giờ xa xôi đã cách mấy đoạn đường
Muốn quay lại không biết phương nào đến
Cứ lững lờ sợ trễ hẹn người thương
Hoàng hôn phủ càng vấn vương một bến
Dương Hoàng
Hình ảnh con đò nhỏ chờ đợi nơi bến sông, vô cùng lẻ loi và cô độc. Sự chờ đợi mòn mỏi không biết đến khi nào.