Bài thơ Cỏ may bên bờ là một sáng tác mà mỗi lần đọc lên đều không khỏi những đắng cay, xót xa. Đó là khi người ra đi bỏ lại đắng cay bên bờ. Và kỷ niệm đó cũng mãi nhắc nhở ta về một mối tình đầy khờ dại ở bên sông.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Chiều đông vương vấn cỏ may
Người đi bỏ lại đắng cay bên bờ
Cỏ may trước gió hững hờ
Nhắc ta nhớ mối tình khờ bên sông
Ngày xưa đôi má em hồng
Đôi môi em thắm như bông hoa đào
Cho anh say đắm khát khao
Nụ hôn ngày ấy ngọt ngào bờ môi
Cỏ may chứng giám người ơi
Ai với ai đã nói lời yêu thương
Tình ta ngày ấy vấn vương
Cớ sao người đã lên đường đi xa
Cỏ may đếm gót chân hoa
Người đi bỏ lại nhạt nhoà gió đông
Ngày em cất bước sang sông
Có người đưa tiễn trong lòng đắng cay
Chiều đông anh trở về đây
Nhớ thương thương nhớ cỏ may héo tàn
Người xưa như gió mây ngàn
Ra đi để lại đông hàn cho ai
Trên đây chúng tôi đã giới thiệu tới bạn Bài thơ Cỏ may bên bờ của Nguyễn Đình Huân. Mỗi lần đọc bài thơ này ta đều không khỏi có những tiếc nuối xót xa khôn nguôi. Đó là khi một chiều đông anh trở lại và chỉ thấy nhớ thương hoa cỏ may tàn.