Bài thơ Đã tới tháng ba là một sáng tác làm con người ta vẫn mãi nhung nhớ năm nào. Đó là khi sao em ở phương xa và vẫn mãi chưa trở về. Để rồi câu hẹn thề ngày xưa ai đã vội quên đi. Nhưng chắc là em nơi ấy chẳng thể nào nhớ nhung nữa rồi.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Bây giờ đã tới tháng ba
Sao em ở mãi phương xa chưa về
Ngày xưa ai đã hẹn thề
Tháng ba em sẽ thăm quê hương nhà
Thăm cây bưởi chớm ra hoa
Thăm giếng nước cạnh gốc đa sân đình
Anh về đây đứng một mình
Bâng khuâng chợt nhớ mối tình ngày xưa
Tháng ba trời lất phất mưa
Leo hái hoa bưởi gió lùa mây bay
Cho em gội mái tóc dày
Ngát hương anh lén nắm tay em cười
Bờ môi thiếu nữ xinh tươi
Để cho anh mãi nhớ người anh yêu
Vườn xưa một bóng cô liêu
Vắng em anh thấy hắt hiu trong lòng
Chắc là em đã sang sông
Nên mùa hoa bưởi em không nhớ rồi
Thế thôi thôi thế thì thôi
Tôi ngắm hoa bưởi mình tôi một mình.
Trên đây là Bài thơ Đã tới tháng ba mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể phần nào hiểu được tâm trạng của con người ta khi phải chia xa người mà mình yêu. Đó là sự nhung nhớ và cũng chính là sự chua xít khi cũng chỉ có thể đơn côi.