Bài thơ Dậu mồng tơi ngày ấy của Nguyễn Đình Huân làm con người ta suy nghĩ nhiều thêm về những nỗi niềm mà con người ta vẫn mãi giữ trong tim. Đó là hình ảnh của cô bé nhà bên luôn vui cười hớn hở để rồi luôn mãi nhớ nhung trong trái tim mình.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Đã bao lần anh quay về chốn cũ
Cùng những nỗi niềm gìn giữ trong tim
Ngõ nhỏ xưa chơi cút bắt trốn tìm
Trèo cây cau kiếm tổ chim mới nở
Cô bé nhà bên vui cười hớn hở
Khi mỗi lần được anh chở đi chơi
Bốn mắt nhìn nhau chẳng nói lên lời
Bên bờ ao dậu mồng tơi ngăn cách
Nhà mình gần, nằm sát bên chung vách
Mà đường vòng nên chẳng trách được ai
Anh ra đi theo tiếng gọi đời trai
Phương trời xa bao năm dài thương nhớ
Có phải đôi ta có duyên không nợ
Cho nên tình mình ngày đó nhạt phai
Em theo người đi xây dựng tương lai
Anh quay về thì hoa mai đã nở
Dậu mồng tơi ngày xưa ai đã dỡ
Hai ngôi nhà mình, nay mở lối thông
Em đi rồi căn nhà cũ bỏ không
Anh về đây sao trong lòng trống vắng
Trên đây là Bài thơ Dậu mồng tơi ngày ấy mà chúng tôi giới thiệu với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể cảm nhận được những dấu yêu năm nào. Đó là khi đôi ta có duyên nhưng lại không có phận để rồi nó vẫn mãi là những điều nhạt phai.