Bài thơ Đong đầy nỗi nhớ của Nguyễn Đình Huân được đánh giá khá cao. Thông qua bài thơ này bạn có thể hiểu về khung cảnh chiều hè dưới tán cây. Đó cũng chính là tình yêu liên quan tới nỗi nhớ mênh mông, bâng khuâng một thời.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Ai nhuộm đâu mà bằng lăng vẫn tím
Ai nhớ mong mà kỷ niệm quay về
Em nhớ không thời tuổi trẻ đam mê
Mình bên nhau với lời thề chung thủy
Những chiều hè dưới tán cây phượng vĩ
Em hứa rằng mãi mãi chỉ yêu anh
Khi về đây phượng vẫn thắm trên cành
Tình đôi ta đã mong manh tan vỡ
Bằng lăng tím nhói đau lời than thở
Cánh phượng hồng mang nỗi nhớ bâng khuâng
Nhìn cánh hoa đang rơi rụng trước sân
Hỏi phượng xưa đã bao lần thắm đỏ
Em đã bay xa theo mây theo gió
Vui bên người em chối bỏ tình ta
Cuộc sống sang giàu hạnh phúc xa hoa
Mối tình xưa giờ chỉ là dĩ vãng
Về chốn quê anh cố quên ngày tháng
Quên một thời mình lãng mạn đắm say
Gửi nhớ thương vào trong gió trong mây
Chút tình xưa vẫn đong đầy nỗi nhớ
Trên đây là Bài thơ Đong đầy nỗi nhớ mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Qua bài thơ này trong lòng người ta đầy những suy tư, khao khát khôn nguôi. Đó là những hình bóng, dấu yêu xưa một thời trong lòng của bao nhiêu người. Để rồi sua bao nhiêu năm tháng nó vẫn luôn đong đầy.