Bài thơ Em cô thôn nữ quê nhà của Nguyễn Đình Huân gợi lại cho chúng ta về hình dáng năm xưa. Đó là khi bóng chiều thấp thoáng chân đê làm áo nâu của em mỏi mòn. Và rồi người con gái ấy dẫu chưa gặp cũng cảm thấy xốn xang.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Cảm tác cùng một cháu thôn nữ Thanh Hà.
( Người trong ảnh áo nâu nón lá)
Bóng chiều thấp thoáng chân đê
Áo nâu nón lá em về cuối thôn
Đường quê chiều tím hoàng hôn
Hoa chanh hoa bưởi dập dờn bướm xuân
Cỏ may theo những bước chân
Em cô thôn nữ nông dân quê nhà
Phải em con gái Thanh Hà
Đảm đang mà vẫn kiêu sa trên đồng
Chắc là con gái Việt Hồng
Chưa gặp em đã thấy lòng xốn xang
Cuối năm anh sẽ về làng
Thăm em thăm cánh đồng vàng quê ta
Thăm dòng sông nặng phù sa
Có cô thôn nữ hiền hoà dễ thương
Cho anh say đắm vấn vương
Nơi xa vẫn nhớ quê hương của mình
Nhớ người em gái xinh xinh
Nhớ dòng sông có bóng hình tuổi thơ
Lúa ngô xanh thắm đôi bờ
Cho anh viết những câu thơ ngọt ngào
Trên đây là Bài thơ Em cô thôn nữ quê nhà mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể cảm nhận được những suy tư trong tình yêu. Đó là những rung động đầu đời làm nhiều người không khỏi những tiếc nuối xót xa.