Bài thơ Em đâu gợi lại trong lòng người ta bao nhiêu suy tư ở trong lòng này. Đó là khi anh trở lại quê trong một buổi rạng đông để tìm em kết tơ hồng. Và rồi khung cảnh càng thêm phần hoang lạnh bởi mọi thứ cũng chỉ là niềm đau mà thôi.
Thơ: Dương Tuấn
Trở lại quê nhà buổi rạng đông
Tìm em để kết sợi tơ hồng
Hoang mồ quạnh quẽ phơi sương gió
Nguyệt lạnh tiêu điều hứng bão giông
Biển hẹn hôm nào thôi hết ngóng
Non thề thuở nọ chẳng còn trông
Ta cười ngạo nghễ trong cơn nấc
Nỗi nhớ niềm đau mãi chất chồng.
Với bài thơ này ta có thể phần nào hiểu được nỗi đau và tâm trạng của người ở lại. Đó là những suy tư nhớ nhung của một thời đã qua. Để rồi năm tháng qua dẫu vô tình nhưng rồi ta vẫn mãi khắc ghi trong đáy lòng.