Bài thơ Em như dòng sông nhỏ như là những nỗi niềm suy tư của người con gái. Đó là khi em về như dòng sông nhỏ với đầy ắp phù sa. Và rồi em bước chân về đã làm tô thêm hình dáng của em. Nhưng rồi làm sao quên được những dấu yêu một thời đầy nhung nhớ.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Em về như dòng sông nhỏ.
Mang tình đầy ắp phù sa.
Đắp bồi cho mùa hoa nở.
Trên quê ta đó Thanh Hà.
Em về bước chân bỡ ngỡ.
Giữa mùa hoa vải tháng ba.
Hoa bưởi ngát hương trong gió.
Bên đường rộn rã chim ca.
Mùa xuân đang về trước ngõ.
Bướm ong đùa giỡn bên hoa.
Chân em bước đi trên cỏ.
Nỗi niềm của đứa con xa.
Tháng ba mùa hoa gạo đỏ.
Hoa xoan rụng tím sân nhà.
Bao năm biết em còn nhớ.
Chuyện tình ngày ấy đôi ta.
Nụ hôn trao nhau ngày đó.
Sông quê con nước hiền hoà.
Người đi tình xưa dang dở.
Bây giờ tình đã phôi pha.
Trên đây là Bài thơ Em như dòng sông nhỏ mà chúng tôi muốn chia sẻ với bạn. Thông qua đó ta như cảm nhận lại được những nỗi nhung nhớ và dấu yêu một thời. Dẫu bây giờ con người ta đã mãi chia xa thì tôi nơi đây vẫn mãi khắc ghi.