Thơ Hay

Bài thơ Gái vẫy – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

Bài thơ Gái vẫy

Bài thơ Gái vẫy của Nguyễn Đình Huân gợi lại những dấu yêu năm nào. Đó là khi hoàng hôn tắt và thành phố lên đèn làm con người ta chợt cảm thấy đau lòng hơn. Để rồi họ phải giơ tay vẫy người ta. Cuộc đời của con người ta với nghề này vô cùng xót xa và nhiều cay đắng.

Bài thơ Gái vẫy

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Hoàng hôn tắt khi thành phố lên đèn.
Cả dòng người đang bon chen vội vã.
Bao bước chân bao con người xa lạ.
Em làm gì nơi phố xá phồn hoa.

Đứng nơi đây giơ tay vẫy người ta.
Núp dưới gốc cây cách xa góc phố.
Đèn đường lập loè tím vàng xanh đỏ.
Em một mình đứng một xó buồn hiu.

Giống như bướm đêm vất vưởng cô liêu.
Người ta gọi em nàng kiều buôn phấn.
Mấy ai biết là đời em lận đận.
Cha mẹ thì già mang bệnh em đông.

Người xưa phụ tình từ giã bến sông.
Em cũng đi bỏ cánh đồng héo úa.
Lên thành phố mong đổi đời nhung lụa.
Giúp mẹ già với những đứa em ngoan.

Ai ngờ đâu mộng ước ấy vỡ tan.
Em phải bán cái ngàn vàng kiếm sống.
Giờ đây đêm đêm một mình một bóng.
Bán thân mình trong vô vọng sầu bi.

Với Bài thơ Gái vẫy ta có thể hiểu được số phận của người làm gái. Đó là khi con người ta có nhiều những suy tư xót xa cho một kiếp người. Ước gì có người biết cuộc đời em lận đận và nhiều khó khăn để chờ che cho em.

Related posts

Bài thơ Giấc mơ gặp mẹ – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Những Người Thắt Đáy Lưng Ong – Vẻ đẹp người phụ nữ

admin

Bài thơ Phụ nữ – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Leave a Comment