Bài thơ Ghế đá chiều thu của Nguyễn Đình Huân đọc lên thấy thật xót xa và đau đớn. Bởi chiếc ghế vẫn còn ở đó nhưng lại trống trơn và để rồi cho lòng ta vẫn mãi đợi chờ. Thu về đẹp như mơ nhưng anh lại mãi ngẩn ngơ không thôi.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Chiếc ghế đá ven hồ
Thu về vẫn chỏng chơ
Người xưa đâu không thấy
Cho ta mãi đợi chờ
Thu về đẹp như mơ
Lá vàng rớt trên bờ
Hồ nước lăn tăn sóng
Anh một mình thẩn thơ
Nhớ em đến ngẩn ngơ
Nhớ khi xưa tình cờ
Ta ngồi chung ghế đá
Hỏi nhau chuyện bâng quơ
Em xinh đẹp mộng mơ
Anh lãng tử dại khờ
Mình yêu nhau từ ấy
Một mối tình nên thơ
Nhưng có ai đâu ngờ
Em bỏ anh bơ vơ
Buồn tênh bên lối cũ
Với tình xưa phai mờ
Trên đây là Bài thơ Ghế đá chiều thu mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này ta sẽ có được những suy nghĩ, suy tư về cuộc đời. Đó là những sự chua xót, đau đớn khôn nguôi khi không ai ngờ tình mình phải chia xa. Hy vọng bạn thấy thích bài thơ này.