Bài thơ Gió lùa biển khơi của Nguyễn Đình Huân là sáng tác viết về Quy Nhơn với quê hương của Hàn Mặc Tử. Bức tranh ấy được tô điểm thêm với phần trăng vàng cũng là lúc lo âu. Thương cho ai vỡ mộng tình sầu để rồi anh nghe tim mình ùa khóc.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Đây Quy Nhơn quê hương Hàn Mạc Tử
Ai từng nghe về quá khứ của ông
Chẳng phải đâu chàng thi sĩ chơi ngông
Đem bán trăng mà trong lòng thổn thức
Đêm trăng sáng cho hồn ai đau nhức
Những khi trăng vàng là lúc lo âu
Thương cho thân trai vỡ mộng tình sầu
Khi người xưa bước qua cầu xa bến
Quy Nhơn ơi có một lần ta đến
Nghe về mối tình tơ nhện giăng giăng
Biển hồng hoang quyện với ánh trăng
Em cô gái như chị Hằng duyên dáng
Nụ cười xinh cho hồn thơ lai láng
Anh xin một lần làm bạn cùng em
Để được bên nhau ngắm ánh trăng đêm
Nghe tiếng sóng xô êm đềm bờ cát
Em có nghe chăng biển đêm đang hát
Về con người có phận bạc khi xưa
Mối tình đau buồn trong gió trong mưa
Anh chợt nghe cơn gió lùa biển khóc
Trên đây là Bài thơ Gió lùa biển khơi mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể cảm nhận sâu sắc được những suy tư của chàng trai khi đứng trước biển khơi. Anh nghe như gió lùa biển khóc.