Thơ Hay

Bài Thơ Góc Tối – Tác Giả Dương Hoàng

Khi trong lòng còn trĩu nặng những buồn đau, nhìn thấy đâu cũng là nơi “góc tối”. “Góc tối” của chính tình cảm ưu tư khiến cho mắt nhìn chỉ thấy màu xám trong bài thơ Góc tối.

Bài thơ GÓC TỐI
Tác giả: Dương Hoàng

Thu bé lại một mình nơi góc tối
Nặng u sầu với nhiều nỗi niềm vương
Nhìn quanh đây chỉ còn bốn bức tường
Hoang mang quá bởi tình thương vừa lạc

Ngoài khung cửa lá vàng rơi rải rác
Mưa đông buồn vừa lác đác ngoài hiên
Đêm bình yên và cũng lắm muộn phiền
Quên sao được đời đảo điên dâu bể

Môi thấm ướt hình như là dòng lệ
Vô tình rơi hay thể hiện nỗi buồn
Lâu lắm rồi trong đầu vẫn luôn luôn
Một hình bóng chạm luồn trong đáy dạ

Thu bé lại cho tâm hồn riệu rã
Còn được gì khi tình đã xa xôi
Níu kéo chi giờ đây cũng qua rồi
Chỉ chuốc lấy sự đơn côi buồn chán

Còn gì nữa tình ngày xưa lãng mạn
Vết thương lòng đã rạn nứt thật sâu
Nỗi nhớ thương càng lên tới đỉnh sầu
Trong góc tối nhìn nơi đâu cũng vậy.

D H

Những tình cảm đau buồn vì giữ “một hình bóng chạm luồn trong đáy dạ” trong bài thơ Góc tối càng tôn nên cái đơn côi, buồn chán trong ngày thu tàn, đông tới.

Related posts

Bài thơ Về với Hải Phòng – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Bài thơ Cánh Phượng Ngày Xưa – Nhà thơ Phú Sĩ

admin

Bài thơ Hoa Bay (Dương Hoàng) – Đời người cũng như cánh hoa bay

admin

Leave a Comment