Bài thơ Hạ đã sang của Nguyễn Đình Huân gợi cho chúng ta những ký ức của một năm tháng xưa cũ. Đó là những ngày tháng với hàng phượng vĩ rực đỏ cả sân trời. Tiếng ve hè như nhớ thương ai đến sầu khóc. Và rồi hạ sang cũng chính là lúc mà em cất bước theo chồng.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Hạ đã sang rồi em biết không
Phố cũ giờ đây nhuộm sắc hồng
Giăng giăng đan tay hàng phượng vĩ
Rực một góc trời đỏ thắm bông
Hạ đã sang rồi em biết không
Tiếng ve rên rỉ đến não lòng
Ve nhớ thương ai mà ve khóc
Man mác buồn mây trắng trời trong
Hạ đã sang rồi em biết không
Nhớ về ngày ấy lúc thi xong
Chia tay nhau mình ghi lưu bút
Hẹn ngày gặp lại nhớ mênh mông
Hạ đã sang rồi em biết không
Đâu ai đưa sáo cũng sang sông
Bỏ lại mình ta trong trống vắng
Tình bơ vơ em bước theo chồng
Hạ sang rồi em có về không
Cho ta bên nhau thỏa nhớ mong
Không về em đã quên tình cũ
Hạ sang anh cứ ngỡ mùa đông
Bài thơ Hạ đã sang trên đây đã đưa chúng ta trở về những năm tháng đầy hồn nhiên ngây ngô. Đó là quãng thời gian quý giá trong lòng mỗi người. Để rồi sau bao nhiêu năm người ta vẫn luôn nhung nhớ khôn nguôi.