Bài thơ Huế buồn chiều thu là một sáng tác hay của Nguyễn Đình Huân và rồi đó cũng chính là tình cảm dành cho mảnh đất nơi cố đô này. Huế mang một nét buồn thương và có sự da diết nồng nàn. Điều này cũng làm anh nhớ lại những điều đã qua và giờ cũng chỉ còn lại là những tiếc nuối khôn nguôi.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Anh hứa với em sẽ về thăm Huế
Răng chưa về cho mắt lệ em tuôn
Thu cố đô vẫn man mác dòng Hương
Em cô đơn mang nỗi buồn Vĩ Dạ
Anh còn nhớ khi mô bên Đập Đá
Ngồi bên nhau mình ngó lá vàng rơi
Bến Văn Lâu nhìn dòng nước nhẹ trôi
Anh nắm tay, em bồi hồi xao xuyến
Nụ hôn ấm nồng bờ môi hoà quyện
Chừ một mình em nhớ chuyện ngày xưa
Nhớ về một thời ai đã đón đưa
Sánh vai nhau ta lên chùa Thiên Mụ
Bao năm rồi răng không quên tình cũ
Nhìn bên tê trên núi Ngự mây bay
Anh đã cho em nương tựa vai gầy
Ta trao nhau tình ngất ngây say đắm
Anh biết không Huế mùa này rợp nắng
Nhưng thiếu anh Huế buồn lắm không vui
Cầu Tràng Tiền nhìn dòng nước chảy xuôi
Có biết chăng một người đang thổn thức.
Trên đây là Bài thơ Huế buồn chiều thu mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Đó là một bức tranh vô cùng tuyệt vời và thơ mộng. Khi đó con người ta sẽ mãi mãi được ở bên nhau như phút ban đầu. Nhưng rồi tất cả cũng chỉ còn là mộng ước mà thôi. Để rồi trong tim chính là những nỗi chua xót khôn nguôi.