Bài thơ Ký ức mùa đông của Nguyễn Đình Huân gợi lại trong lòng mỗi chúng ta cái lạnh mùa đông năm ấy. Đó là những buổi chiều chăn trâu cùng bè bạn. Khói lam quê làm ấm lòng đến lạ. Để rồi sau bao nhiêu năm vẫn nhung nhớ khôn nguôi.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Mùa đông về anh lại nhớ quê ta
Nhớ cái rét như cắt da cắt thịt
Có những ngày ngoài trời nghe gió rít
Chiều mùa đông mây mù mịt âm u
Trên đường thôn gió bấc với sương mù
Bên xóm nhỏ nghe lời ru ai oán
Những chiều đông chăn trâu cùng bè bạn
Khói đốt đồng bay bảng lảng ven đê
Khi chiều buông lững thững dắt trâu về
Khói lam chiều mái rạ quê ấm cúng
Hơ trên bếp đôi tay gầy lạnh cứng
Bữa cơm chiều mùi thơm lựng tình thương
Bao năm rồi mà sao mãi vấn vương
Những sớm tinh sương tới trường giá buốt
Lớp học gió lùa cửa sau cửa trước
Mong một lần ta quay ngược thời gian
Như ngày xưa hai đứa học cùng bàn
Trải qua mùa đông gian nan ngày đó
Mùa đông về biết có ai còn nhớ
Lúc tan trường một ngọn gió chia hai
Trên đây là Bài thơ Ký ức mùa đông mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể hiểu được những suy tư của nhà thơ về những năm tháng tuổi thơ. Năm tháng ấy đã luôn ở trong tim của mỗi chúng ta. Để rồi sau bao nhiêu năm vẫn còn vẹn nguyên.