Bài thơ Lời yêu chưa kịp ngỏ viết về những nỗi nhớ nhung. Để rồi ta nghe như tiếng thì thầm trong gió như đang chờ đợi để nói thêm điều gì. Nhưng rồi khi anh ra chiến trường đầy khói lửa và rồi lời yêu vẫn chưa thể cất lên thành lời.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Chợt nghe tiếng ai thì thầm trong gió
Có phải là lời người đó hay không
Chiều thu ấy tiễn đưa cạnh bến sông
Anh nắm tay má em hồng trong nắng
Anh ra đi mình em nơi bến vắng
Và bên bờ thầm lặng khóm tóc tiên
Thời gian trôi phai nhạt tuổi hoa niên
Anh ra nơi chiến trường miền lửa khói
Lời yêu xưa ai vẫn chưa kịp nói
Vội lên đường theo tiếng gọi quê hương
Anh còn nợ em mãi một lời thương
Anh không về tình vấn vương từ ấy
Cô gái năm xưa vừa tròn mười bảy
Nay quay về nhìn nước chảy đìu hiu
Hoàng hôn bên sông bóng ngả về chiều
Tóc cô ấy cũng đã nhiều sợi trắng
Khóm tóc tiên vẫn như xưa thầm lặng
Ghi dấu mối tình bến vắng năm xưa
Bến sông quê heo may gió thu lùa
Chợt nghe thầm thì lời yêu chưa kịp ngỏ
Trên đây là Bài thơ Lời yêu chưa kịp ngỏ mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể cảm nhận được những suy tư của người lính. Đó cũng chính là khi họ phải rời quê hương và mối tình năm ấy để đi theo tiếng gọi năm xưa. Để rồi tất cả mọi thứ cũng chỉ còn là dĩ vãng.