Thơ Hay

Bài thơ Mưa chiều – Nhà thơ Mạc Phương

Bài thơ Mưa chiều

Bài thơ Mưa chiều là một sáng tác mà mỗi lần đọc lên đều thấy lòng buồn tan nát. Bởi cơn mưa chiều ấy đã xé nát cả bầu trời mùa hạ. Và rồi bằng lăng rơi ngập ngõ nhớ cơn mưa chiều. Để rồi đôi mắt này ướt nhèm hình bóng cô gái dưới mưa năm nào.

Bài thơ Mưa chiều

Thơ: Mạc Phương

Cơn mưa chiều xé nát trời mùa hạ.
Bằng lăng rơi ngập cõi nhớ chiều xưa.
Mắt ướt nhèm cô gái bước dưới mưa.
Chùm bóng nước in hẹn thề thuở trước.

Mây ủ rũ ngập ngừng cơn gió ngược.
Tiễn chiều tàn vò xé sợi tơ trời.
Cánh hoa nhàu đẫm nhung nhớ chơi vơi.
Rơi lả tả trút giọt sầu vụn vỡ.

Vết thương lòng lệ tràn cơn mưa đổ
Nhặt bâng khuâng vá víu trái tim sầu.
Sợi mua rơi lã chã những dòng châu.
Nơi phố núi thương đô thành ngập nước.

Biết bao giờ mưa khâu dùm vết xước.
Trái tim yêu nhen nhóm những niềm vui.
Mưa vẫn rơi réo rắt những ngậm ngùi.
Bằng lăng tím cánh rã rời lặng lẽ.

Em một mình nhấm nỗi đau vò xé.
Nắng đâu còn ấm áp lối yêu xưa.
Đường quanh co… Con đèo ngập mù mưa.
Mây ảm đạm chênh vênh ôm mộng tủi.

Biết có còn ai mong người phố núi ?

Với Bài thơ Mưa chiều ta cảm thấy một nỗi đau thầm lặng đang trực trào để rơi vỡ. Bởi còn đâu nữa những lối ấm áp yêu xưa. Và rồi đường quanh co như con đèo ngập mua mưa năm nào. Biết ai còn nhớ mong người phố núi?

Related posts

Nguyễn Lãm Thắng và Phần Mùa đông (Tập 1008 bài thơ thiếu nhi)

admin

Bài thơ Anh Sẽ Về Nhưng Không Phải Hôm Nay (Toàn Tâm Hòa)

admin

Bài thơ tri kỷ đặc sắc thắm đượm tình cảm của nhà thơ -nt –

admin

Leave a Comment