Bài thơ Mùa lễ vu lan gợi lại trong lòng con người ta những tình cảm về cha mẹ. Đó là thứ tình cảm đã nuôi dưỡng con người ta mỗi ngày. Bao nhiêu năm trời người mỏi mòn chăm sóc, lo lắng cho con. Để rồi cả cuộc đời này luôn phải gánh vác những nhọc nhằn ấy.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng tám về mang theo gió heo may
Mùa lễ vu lan vơi đầy thương nhớ
Nhớ mẹ hiền phương xa nơi xóm nhỏ
Hôm sớm bên thềm vò võ chờ con
Mấy chục năm ròng từ lúc còn son
Mẹ vất vả bờ vai mòn tóc bạc
Đội nắng đội mưa cả đời gánh vác
Cho các con mình chững chạc thành danh
Gần chín mươi tóc mẹ chẳng còn xanh
Vẫn lo cho con bên mành mong đợi
Đứa con xa lòng nhớ thương vời vợi
Con biết mình luôn có lỗi mẹ ơi
Mỗi sớm mai con luôn cám ơn đời
Vẫn còn mẹ để có nơi nương tựa
Cám ơn mẹ nuôi con bằng dòng sữa
Dạy con nên người thắp lửa con tim
Lễ vu lan con lặng lẽ đi tìm
Bông hồng đỏ với nỗi niềm cảm xúc
Thật tự hào con gắn trên lồng ngực
Còn mẹ trong đời hạnh phúc vô biên
Với Bài thơ Mùa lễ vu lan ta có thể cảm nhận được một thứ tình cảm trào dâng trong lòng mỗi người. Đó là tình thân và cũng chính là thứ tình cảm đã nuôi dưỡng con người ta bao ngày. Để rồi vu lan mùa này hy vọng người được sống trong hạnh phúc vô biên.