Thơ Hay

Bài thơ Nghĩa địa trong tim – Nhà thơ Mạc Phương

Bài thơ Nghĩa địa trong tim

Bài thơ Nghĩa địa trong tim mỗi lần đọc lên đều không khỏi những chua xót và đau đớn khôn nguôi. Đó là khi con người ta chẳng biết làm gì cứ để từng cơn gió thổi qua cho lòng nà trống trải. Và rồi thấy trái tim mình đau nhói cả không gian bỗng đen kịt nỗi buồn.

Bài thơ Nghĩa địa trong tim

Thơ: Mạc Phương

Có nhiều lúc Sao chẳng biết làm gì ?
Gió từng cơn thổi qua hồn trống trải.
Nghe lòng mình những cơn đau tê tái.
Cả không gian đen kịt cả nỗi buồn.

Chẳng muốn khóc mà nước mắt cứ tuôn.
Tự lau khô và mỉm cười gượng gạo.
Giận bản thân sao mãi cứ chênh chao.
Cứ mong ước những điều không thể có.

Mắt thẫn thờ nhìn ánh trăng trước ngõ.
Lại rưng rưng dòng lệ khóe mi cay.
Tình yêu anh đã rời khỏi tầm tay.
Dẫu đớn đau cũng chỉ là vô nghĩa.

Ngày qua ngày đời càng gần nghĩa địa.
Yêu thương kia cũng rời bỏ xuân thì.
Em mỉm cười và gắng chẳng suy bì.
Cố tin tưởng kiếp sau không đau khổ.

Em bên anh trong ngày vui pháo nổ.
Còn kiếp này chôn nghĩa địa tình yêu.
Mong thời gian… mộ sẽ phủ đầy rêu.
Gắng sống nốt cuộc đời trong lặng lẽ.

Trên đây là Bài thơ Nghĩa địa trong tim mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể phần nào cảm nhận được những đau đớn của người ở lại. Chúng ta kiếp này cũng chỉ có thể chôn tình mình trong nghĩa địa tình yêu mag thôi. Còn nói gì nữa những phôi pha ngày nào. 

Related posts

Tìm đọc bài thơ Trăng Thơ (Võ Ngọc Cẩn) hay, giàu ý nghĩa

admin

Bài thơ Mưa Bong Bóng – Nhà thơ Dương Hoàng

admin

Hoa tàn hoa nở cũng vô tình – Câu thơ đặc sắc trong bài thơ Vãn Cảnh của Hồ Chí Minh

admin

Leave a Comment