Bài thơ Người anh hùng chân đất là câu chuyện về những con người bình thường và họ cũng làm công việc bình thường. Tuy nhiên ở họ vẫn toát lên vẻ chân chất thật thà. Đó chính là những người lính cứu hỏa với nụ cười nở trên môi. Đến cuối cùng họ vẫn vì nhiệm vụ mà hy sinh đi bản thân mình.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Anh chỉ là một bảo vệ bình thường
Công việc giản đơn đồng lương cũng thấp
Khiêm tốn thật thà hàng ngày gặp mặt
Tính anh hiền lành ánh mắt vui tươi
Mỗi lần gặp anh chỉ thấy anh cười
Đâu có biết anh là người dũng cảm
Đám cháy bùng lên nửa đêm về sáng
Bốn chục người lạng quạng kiếm đường ra
Dẫn đường đi phá cửa một căn nhà
Anh cứu mọi người tai qua nạn khỏi
Một mình anh lại xông vào lửa khói
Mong cứu người không nghĩ tới bản thân
Tả đột hữu xung đi khắp các tầng
Tới lúc sau anh đã không chịu được
Bao khói độc anh hít vào trong ngực
Và cuối cùng anh kiệt sức tàn hơi
Bốn mươi tuổi anh từ giã cõi đời
Nghiêng mình tiễn anh về nơi cõi phật
Một người anh hùng đầu trần chân đất
Trần Văn An anh đẹp nhất tên người
Thông qua Bài thơ Người anh hùng chân đất ta có thể cảm nhận được những sự anh dũng của người lính cứu hỏa. Đó cũng chính là khi họ đã vì nhiệm vụ mà hy sinh bản thân mình. Để rồi người đời nghiêng mình tiễn đưa anh về nơi cõi Phật.