Bài thơ Nỗi lòng mùa vải chín là câu chuyện khi em chỉ mong về một giấc mơ nho nhỏ. Ở đó có trồng cỏ và hoa, để rồi cùng nhau nắm tay vượt qua mọi phong ba. Và rồi anh mãi mãi là điểm tựa tuyệt vời để em dựa vào.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Em chỉ mơ một giấc mơ nho nhỏ
Có một ngôi nhà trồng cỏ và hoa
Anh nắm tay dắt qua mọi phong ba
Bờ vai anh mãi mãi là điểm tựa
Em chẳng cần đâu bạc vàng nhung lụa
Chỉ cần anh với ngọn lửa yêu thương
Tay trong tay ta chung một con đường
Cuộc sống đắm say ngát hương tình ái
Như ngày xưa trong những mùa hoa vải
Mình bên nhau nơi bờ bãi sông quê
Nắm bàn tay em anh đã hẹn thề
Sẽ cưới em khi quay về vải chín
Chia tay anh nơi bến sông bịn rịn
Em đợi chờ những chiều tím ven đê
Thời gian trôi anh vẫn chẳng quay về
Mùa vải chín lòng tái tê trong dạ
Vải chín hồng đã qua bao mùa hạ
Anh không về em hoá đá vọng phu
Tháng tám heo may trời đã sang thu
Anh có nghe tiếng chim gù gọi bạn
Trên đây là Bài thơ Nỗi lòng mùa vải chín mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể phần nào cảm nhận được những mong mỏi trong tình yêu này. Đó là khi dẫu chia tay với bao nhiêu tiếc nuối nhưng em vẫn mãi chờ đợi anh trở về. Hy vọng bạn thấy thích bài thơ này.