Bài thơ Nỗi nhớ âm thầm là những suy tư tình cảm cảm con người ta khi em ra đi bỏ lại mình anh với nỗi nhớ bơ vơ. Đó là khi ta nhìn lại con nước vẫn lững lờ trôi chảy. Để rồi bến đò năm ấy cũng chỉ còn con đò ấy buồn phất phơ.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Em sang sông anh đứng lại bên bờ
Nhìn con nước vẫn lững lờ xuôi chảy
Bỗng nghe lao xao trong lòng sóng dậy
Thương cho lời thề chìm đáy sông sâu
Bến sông buồn phơ phất mấy hàng lau
Con đò cắm sào âu sầu đứng đợi
Tiễn người đi lòng nhớ thương vời vợi
Còn lại chút tình xin gởi gió đông
Chúc cho người đi hạnh phúc bên chồng
Cố quên đi mối tình nồng dang dở
Mặc cho sóng xô bốn mùa nức nở
Con tim đau buồn tan vỡ vì ai
Cải hoa vàng hình như cũng nhạt phai
Sao riêng anh vẫn nhớ hoài tình cũ
Một mình cô đơn bao đêm mất ngủ
Em đi rồi anh vần vũ trong tâm
Thời gian trôi nỗi nhớ cứ âm thầm
Như dòng sông con sóng ngầm chảy miết
Phương trời xa em ơi em có biết
Có một người vẫn da diết nhớ em
Trên đây là Bài thơ Nỗi nhớ âm thầm mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể cảm nhận sâu sắc hơn nỗi đau của người ở lại. Đó là khi dẫu người xưa đã vội cất bước ra đi nhưng trong tim người ở lại vẫn mãi đong đầy nỗi nhớ.