Thơ Hay

Bài thơ Nỗi nhớ miền Tây – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

Bài thơ Nỗi nhớ miền Tây

Bài thơ Nỗi nhớ miền Tây gợi lại trong lòng bao nhiêu xao xuyến. Đó là màu vàng của bông hoa điên điển. Là con sông quanh năm nước lững lờ trôi. Là bao nhiêu cánh đồng bát ngát tận ngút ngàn. Để rồi khi đi xa mới nhung nhớ khôn nguôi.

Bài thơ Nỗi nhớ miền Tây

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Khi xa em trong lòng anh xao xuyến.
Nhớ màu vàng bông điên điển quê ta.
Nhớ con sông có dòng nước hiền hoà.
Có cánh đồng xanh bao la bát ngát.

Có hoa bần bên kênh hương man mác.
Mùa hè về nghe tiếng vạc kêu đêm.
Có nỗi nhớ không thể gọi thành tên.
Mà có lẽ chỉ có em mới biết.

Anh nhớ em anh nhớ đôi mắt biếc.
Như hồ trong như ánh nguyệt đêm thu.
Nhớ con bướm vàng đậu nhánh mù u.
Em lấy chồng sớm lời ru nghẹn ngào.

Con đò xưa cứ mãi mãi chênh chao.
Bơ vơ bến cũ cắm sào đứng không.
Cánh lục bình vẫn trôi dạt trên sông.
Hoàng hôn tím sẫm mênh mông trời chiều.

Nếu ngày xưa ta đừng gặp đừng yêu.
Giờ đây đâu phải nhớ nhiều em ơi.
Anh nhớ em không thể nói nên lời.
Ngắm dòng nước chảy cho vơi nỗi sầu.

Trên đây là Bài thơ Nỗi nhớ miền Tây mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể hiểu được tình cảm dành cho mảnh đất nơi mình đã từng sinh ra và lớn lên. Đó mãi mãi là khung cảnh ghi đậm trong trái tim của bao nhiêu người.

Related posts

Bài thơ Nụ cười hạnh phúc – Nhà thơ Mạc Phương

admin

Bài thơ Pha Lê Trong Nước Mắt – Nhà thơ Phú Sĩ

admin

Nguyễn Lãm Thắng và Phần Mùa hè (Tập 1008 bài thơ thiếu nhi)

admin

Leave a Comment