Bài thơ Nỗi niềm sống tha phương là tâm trạng của những người con xa nhà khi nhớ lại nơi mình đã từng sinh ra và lớn lên. Bởi ở đó có rất nhiều kỷ niệm ngọt ngào của những năm tháng đã qua. Ở đó còn có hình ảnh của những người mà ta yêu thương. Để rồi sau bao nhiêu năm vẫn mãi nhung nhớ.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Chiều mùa thu giữa đất trời gió lộng
Mang nỗi niềm người con sống tha phương
Nơi xứ người da diết nhớ quê hương
Nhớ mùa thu nhớ con đường lá đổ
Nhớ người thân đợi chờ nơi xóm nhỏ
Trên đồng làng man mác gió heo may
Dáng cha liêu xiêu trên những luống cày
Mẹ khoác áo tơi vai gầy cắt lúa
Cậu bé chăn trâu vơ rơm đốt lửa
Quê hương nhà ôi chan chứa yêu thương
Nhớ ngày xưa thuở cắp sách tới trường
Mối tình học trò vấn vương ngày ấy
Bài thơ tình ta viết trên trang giấy
Trao ai rồi vẫn cứ thấy bâng khuâng
Chỉ mong sao về chốn cũ một lần
Được nắm tay em bước chân trên cỏ
Ngắm dòng sông xanh quê mình lộng gió
Con nước hiền hoà sóng vỗ dịu êm
Ôm bờ vai em vuốt mái tóc mềm
Em biết không anh nhớ em da diết
Với Bài thơ Nỗi niềm sống tha phương ta như được hoài niệm về năm tháng đã qua. Đó là khi nhớ lại những kỷ niệm đêm đềm. Một bức trnah nơi quê mình lộng gió và rồi có con sống vỗ hiền hòa. Liệu em có biết không anh nhớ em da diết biết nhường nào.