Bài thơ Nụ tầm xuân ngày ấy của Nguyễn Đình Huân viết về nỗi buồn năm nào còn vương lại. Đó là khi một lần lỡ hẹn nên chỉ chơi vơi với nỗi sầu. Để rồi nụ tầm xuân ngày ấy chẳng còn thấy đâu. Và rồi quay về cũng chỉ còn lại là những xước đau ở trong lòng này.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Cảm tác cùng ông anh Trongkhu Vu
Tầm xuân ngày ấy vấn vương
Gai đâm một bận lệ tuôn nửa đời
Tầm xuân ơi! tầm xuân ơi.
Một lần lỡ hẹn chơi vơi nỗi sầu
Tầm xuân sao chẳng thấy đâu
Quay về chỉ thấy xước đau trong lòng
Tầm xuân ngày ấy trắng trong
Ngày nay chỉ thấy hoa hồng khoe hương
Tầm xuân rơi rụng bên đường
Thương bông hoa nhỏ khiêm nhường ấp e
Có ai về Ko-si-ce
Cho tôi xin chút nắng hè ngày xưa
Cùng em ngày ấy trú mưa
Tầm xuân hé nụ anh đùa giống em
Cong môi em nói ứ thèm
Tầm xuân hoa dại bên thềm lối đi
Vậy em thích giống hoa gì
Hoa hồng em nhé mỉm chi em cười
Cho anh nhớ mãi một người
Bờ môi ngày ấy thắm tươi ngọt ngào
Trên đây là Bài thơ Nụ tầm xuân ngày ấy mà chúng tôi muốn chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể cảm nhận sâu sắc được những nỗi đau và sự suy tư trong lòng. Đó là khi con người ta nhớ về những dấu yêu năm nào.