Bài thơ Nước mắt chảy xuôi của Nguyễn Đình Huân gợi lại trong lòng con người ta về những năm tháng có mẹ. Đó là hình ảnh vô cùng thân quen trong lòng mỗi người. Tiếng ru của mẹ đã làm bình yên cả khoảng trời của con. Nhưng rồi cuối cùng lại để mẹ mỏi mòn ngóng trông.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Phương trời xa con vẫn nhớ bờ tre
Mẹ ngồi đó những trưa hè đưa võng
Cho con giấc mơ dạt dào tiếng sóng
Lời ru ngọt ngào giấc mộng bình yên
Con bôn ba xa xứ khắp mọi miền
Càng thấy thương đời mẹ hiền vất vả
Cứ tất bật bên ngọn rơm gốc rạ
Hôm sớm tảo tần tất cả vì con
Dòng sữa mẹ nuôi con đã lớn khôn
Mẹ quanh năm mang quần sờn áo rách
Nhường hết cho con cơm ngon áo sạch
Suốt ngày trên đồng không trách chẳng than
Hai vai gầy mẹ gánh cả gian nan
Chỉ mong cho con ngập tràn hạnh phúc
Thời gian trôi tuổi mẹ gần chín chục
Các con trưởng thành là lúc nghỉ ngơi
Khi tuổi già vẫn trăn trở đầy vơi
Thương đứa con sống xa nơi thành phố
Mong nó về thăm với bao thương nhớ
Nước mắt nhạt nhoà muôn thuở chảy xuôi
Trên đây là Bài thơ Nước mắt chảy xuôi mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể cảm nhận được sâu sắc những suy tư, tình cảm của con dành cho mẹ của mình. Đó là tình cảm với nỗi nhớ dâng trào. Và rồi mãi mãi con luôn khắc ghi.