Bài thơ Phải đành xa là câu chuyện của người đến muộn. Đó là khi đò em đã chở bao nhiêu người sang sông phải chăng anh đã tới muộn. Nhưng em biết không khi yêu nhiều thì sẽ đau khổ và sẽ mang nhiều đau đớn hơn.
Thơ: Dương Tuấn
Đò em đã chở bao người nhỉ?
Anh đến bên em quá muộn màng
Cơn gió tình yêu vừa thủ thỉ
Yêu nhiều đau khổ sẽ nặng mang.
Em ở thị thành trao hò hẹn
Anh nơi biển đảo sóng gợn lòng
Với ai chữ tình em vẫn vẹn
Vạn lời thương nhớ chỉ bằng không
Cứ ngỡ xa tôi em sẽ khổ
Bên ai em vẫn mãi vui cười
Tình khờ tôi chôn vào đáy mộ
Nguyện chúc đời em mãi thắm tươi.
Trên đây là Bài Phải đành xa mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Tâm trạng của người yêu thương mà phải rời xa nhau chưa bao giờ là điều dễ dàng cả. Bởi bên ai em vẫn mãi vui tươi. Và rồi tôi nơi đây chôn sâu tình khờ vào sâu trong đáy mộ này.