Bài thơ Quên hết tình xưa của Nguyễn Đình Huân mỗi lần đọc lên không khỏi những xót xa. Đó là khi chợ đời tan và rồi con ai nữa mà mong. Và rồi ta cũng chỉ có thể làm bạn với đắng cay mà thôi. Buồn chán khổ đau hết cuộc đời này để quên đi cơn say của lòng mình.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Hàng bán ế mang về ăn trừ bữa
Chợ đời tan còn ai nữa mà mong
Một gánh buồn tình ta vẫn long đong
Nửa đời thương đau giờ không thể bán
Tàn phiên chợ đời… càng thêm buồn chán
Thôi thế đành làm bạn với đắng cay
Buồn chán khổ đau quên hết để say
Ta cứ nhậu, xong mai ngày tính tiếp
Sống trên đời đã lỡ làng một kiếp
Duyên xe nhầm lỗi bà Nguyệt ông Tơ
Biết trách ai khi đò đã sang bờ
Bỏ lại mình ta bơ vơ bến vắng
Trong chiều thu với giọt buồn cay đắng
Người xa rồi ta một bóng thương ai
Giữa chợ đời mang nặng gánh hai vai
Mớ hàng ế ta rao hoài vô vọng
Không bán nữa giờ đây ta xin tặng
Ai có tình xin lẳng lặng mang đi
Để mai ngày ta gác bỏ sân si
Quên tình xưa thuở xuân thì con gái
Trên đây là Bài thơ Quên hết tình xưa mà chúng tôi muốn chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể phần nào cảm nhận được những dấu yêu năm nào. Nó đã từng rất hạnh phúc và rồi bây giờ thứ còn lại cũng chính là những đớn đau trong lòng này.