Bài thơ Ta đành phụ ta của Nguyễn Đình Huân chia sẻ về những cung bậc cảm xúc trong tình yêu. Bởi nó gợi cho chúng ta những suy tư về những nhớ nhung. Để rồi làm sao quen được những năm tháng ấy mới ngọt ngào biết bao.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Chia tay vẫn nhớ về nhau
Nhớ hoàng hôn tím hàng cau bên thềm
Chiều chiều anh lại nhớ em
Anh nhớ mái tóc mượt mềm khi xưa
Nhớ về những buổi chiều mưa
Thương em anh đã đón đưa mỗi ngày
Sao mà quên được hàng cây
Nơi xưa ta đã nắm tay chụm đầu
Lơ thơ nước chảy qua cầu
Qua sông em đã làm dâu xứ người
Về đây ngắt nhánh hoa tươi
Ngắm hoa lại nhớ đến người ta yêu
Bên sông một bóng cô liêu
Có người lữ khách xế chiều nhớ ai
Phải chăng số phận an bài
Mong cho em có tương lai huy hoàng
Cuộc đời em sẽ sang trang
Mặc cho tình cũ bẽ bàng mong manh
Mai sau em sẽ hiểu anh
Cũng do duyên phận ta đành phụ ta
Trên đây là Bài thơ Ta đành phụ ta mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này ta có thể hiểu được những cảm xúc suy tư một thời. Đó là những năm tháng hồn nhiên nhưng cũng có nhiều xót xa.