Bài thơ Tê tái tháng mười hai là những cảm xúc khi cái lạnh của mùa đông đàng ùa về. Liệu chúng ta có ai còn nhớ những năm tháng cũ với gió lùa xào xạc. Và rồi năm tháng ấy đã không vẹn lời thề để rồi chia tay năm ấy cũng chính là lần cuối mà mình gặp gỡ.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Mới đó mà đã tới tháng mười hai
Giữa mùa đông biết có ai còn nhớ
Hàng tre già xạc xào bên lối nhỏ
Cái lạnh giá băng khi gió đông lùa
Anh còn nhớ không những kỷ niệm xưa
Vạt cải ngồng bên sông vừa mới nở
Ta cùng nhau nắm tay đi trong gió
Ngắm hoa vàng em nói nhỏ yêu anh
Mong tình ta sẽ mãi mãi tươi xanh
Như hoa cải dù mong manh vẫn thắm
Suốt đời này ta yêu nhau say đắm
Tình nồng nàn bên bến vắng sông quê
Nhưng ai kia đã không vẹn lời thề
Ta chia tay góc chân đê ngày ấy
Đứng bên sông nhìn theo dòng nước chảy
Tiễn đưa người tim em thấy quặn đau
Tháng mười hai về trên bến sông sâu
Người xưa ơi đi đâu không trở lại
Bỏ mình em bên sông vàng hoa cải
Đợi anh về lòng tê tái nhớ thương
Trên đây là Bài thơ Tê tái tháng mười hai mà chúng tôi chia sẻ và giới thiệu với bạn. Khi tháng mười hai ùa về cũng chính là khi nhớ lại những dấu yêu năm nào. Bởi người đã mãi ra đi và không trở lại nữa để lại mình em nơi đây với nỗi nhớ khôn nguôi.