Bài thơ Tím trời chiều mênh mông là câu chuyện về năm xưa. Đó là khi con người ta nhớ lại lời hứa năm nào bên bên sông. Khi ấy tình mình đầy chan chứa giữa một tím chiều trời mênh mông. Để giờ khi lang thang trên đồng lúa làm con người ta dâng lên nỗi nhớ bâng khuâng.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Em quên rồi lời hứa
Ngày nào bên bến sông
Tình chúng mình chan chứa
Giữa trời chiều mênh mông
Lang thang trên đồng lúa
Mang nỗi niềm bâng khuâng
Anh thắp lên ngọn lửa
Thơm mùi khói đốt đồng
Cuối thu vàng lá úa
Em cất bước theo chồng
Anh nhớ về một thuở
Vương xác pháo nhuộm hồng
Chiều chiều ra tựa cửa
Thương ai hoài nhớ mong
Phảng phất mùi hoa sữa
Lãng đãng chiều mây trong
Tim anh như ai cứa
Tan nát cả cõi lòng.
Giàu sang em chọn lựa
Cho tình ta long đong
Trên đây là Bài Tím trời chiều mênh mông mà chúng tôi muốn giới thiệu với bạn. đó cũng chính là khi con người ta có những sự nhsw nhung trong lòng. Rõ ràng là thương nhớ hình bóng năm nào phảng phất mùi hoa sữa. Hy vọng bạn thấy thích bài thơ này.