Bài thơ Tình mong manh như lá của nhà thơ Nguyễn Đình Huân viết về mối tình năm nào. Đó là khi con người ta gửi lại cho cành trái tim hóa đá. Dẫu lá đi rồi thì xin cây cũng đừng khóc nữa. Hãy để nhựa nuôi chồi mọc lá non xanh tươi.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Cành cây ơi hãy yêu nhau lần cuối
Phút mặn nồng ta đắm đuối thương yêu
Ngày mai thôi lá sẽ phải cô liêu
Lá xa cành khi bóng chiều lạnh giá
Gửi lại cho cành con tim hoá đá
Màu xanh này xin gửi trả cho cây
Lá vàng sẽ rơi héo úa lắt lây
Làm chiếc áo ủ ấm dầy cho gốc
Lá đi rồi xin cây đừng có khóc
Nhựa để dành nuôi chồi mọc lá non
Để cho tình ta mãi mãi sắt son
Ngàn năm sau mình vẫn còn thương nhớ
Nếu kiếp sau ta vẫn còn duyên nợ
Lá đầu thai làm chồi nhỏ trên cây
Ta lại yêu thương thắm thiết từng ngày
Lá với cành vẫn đắm say như trước
Gắn bó bên nhau cho tròn mộng ước
Lá âm thầm quang hợp được màu xanh
Và đêm đêm lá uống nước nuôi cành
Vun đắp tình yêu mong manh như lá
Trên đây là Bài thơ Tình mong manh như lá mà chúng tôi muốn chia sẻ và giới thiệu với bạn. Thông qua đó ta có thể cảm nhận sâu sắc được những hờn ghen suy tư trong cuộc sống này. Nên nếu có kiếp sau ta vẫn mong mình có duyên có phận được làm chồi nhỏ trên cây.