Thơ Hay

Bài thơ Ướt ánh trăng rằm – Nhà thơ Dương Tuấn

Bài thơ Ướt ánh trăng rằm

Bài thơ Ướt ánh trăng rằm là nỗi lòng của những người con mồ côi. Để rồi khi đó con thấy lòng mình lạc lõng và cô đơn biết nhường nào. Trăng trung thu sáng lắm, với biết bao nhiêu đèn lồng, quần áo đẹp… Nhưng con cũng chỉ là áo rách chân phồng buốt thương.

Bài thơ Ướt ánh trăng rằm

Thơ: Dương Tuấn

Trung Thu trăng sáng Mẹ ơi!
Mình con lạc lỏng giữa trời mồ côi
Sương đêm thấm lạnh lắm rồi
Mẹ ơi! Mẹ ở xa xôi phương nào ?

Đèn cá chép, đèn ông sao
Đêm Thu rực rỡ biết bao đèn lồng
Người ta giầy đẹp, áo hồng
Mình con áo rách, chân phồng buốt xương.

Người ta có Mẹ Cha thương
Riêng con côi cút giữa đường thênh thang
Vui mừng họ hát vọng vang
Khổ đau con nuốt hai hàng lệ sa.

Bạn kia lắm bánh, lắm quà
Con nuốt vội bánh đêm qua lót lòng
Người ta nước ngọt đỏ, hồng
Riêng con nước lã, nước sông qua ngày.

Con là ai ? Họ là ai ?
Người trong hạnh phúc – đoạ đày thân con
Người bên Mẹ ấm giấc tròn
Riêng con tìm chút mộng son – chẳng thành.

Khuya rồi con phố vắng tanh
Co ro chiếc áo mỏng manh con nằm
Lệ buồn nhớ Mẹ xa xăm
Đêm Thu ướt ánh trăng rằm – mồ côi.

Trên đây là Bài thơ Ướt ánh trăng rằm mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể phần nào hiểu thấu được tâm trạng của những đứa trẻ cô đơn trong đêm trung thu. Đọc lên mói thấy một nỗi xót xa đau đớn biết nhường nào. 

Related posts

Bài thơ Hoa gạo tình anh – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Khám phá những bài thơ chế thả thính siêu ngọt ngào cưa đổ người ấy

admin

Bài thơ Thơ và đời – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

admin

Leave a Comment