Bài thơ Vẫn nhớ về nhau của Nguyễn Đình Huân chính là sáng tác làm con người ta nhớ lại hơn 30 năm của cuộc đời bươn trải. Ta vô tình nhớ lại những dấu ấn của năm tháng xa xưa. Để rồi khi tóc đã đổi màu nhưng trái tim anh dành tặng cho em vẫn trước sau như một.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Cảm tác cùng ông anh Trongkhu Vu
Sau ba mươi năm cuộc đời bươn chải
Kẻ ở Sài Gòn người mãi trời Phi
Khi gặp nhau chẳng biết nói điều chi
Mừng vui quá thấy bờ mi rớm lệ
Ta cùng nhau nhắc về thời tuổi trẻ
Đất trời Âu mình vui vẻ bên nhau
Khi giờ đây tóc xanh đã phai màu
Tình anh em vẫn trước sau như một
Mấy chục năm chúng ta là bạn tốt
Chiều Sài Gòn sao bất chợt mưa rơi
Có phải chăng do nỗi nhớ đầy vơi
Ở trên cao cả ông trời cũng thấy
Thời gian trôi vẫn không quên ngày ấy
Anh là người đã chỉ dạy bảo ban
Giúp đỡ đàn em những lúc cơ hàn
Kosice đông ngập tràn tuyết trắng
Phút chia ly ôm vai nhau im lặng
Anh trở về với cái nắng phương xa
Trời châu Phi nơi đó Lu-an-đa
Em ở lại nơi quê nhà lộng gió
Mảnh đất phương nam Sài Gòn thành phố
Xa muôn trùng mình vẫn nhớ về nhau
Trên đây là Bài thơ Vẫn nhớ về nhau mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể cảm nhận được những suy tư, tình cảm của con người ta. Sau bao nhiêu năm trong lòng vẫn mãi nhung nhớ về những dấu yêu năm nào. Để rồi nó vẫn mãi cồn cào trong từng nhịp thở.