Bài thơ Về quê với mẹ như là một nỗi mong chờ được về với yêu thương. Nơi đó có bao nhiêu kỷ niệm trong lòng của mỗi người. Để rồi sau bao nhiêu năm vẫn mãi nhung nhớ. Và rồi đi xa trở về mọi thứ như vừa quen vừa lạ làm lòng người không khỏi những xót xa.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Về tới đây con tim bỗng bồi hồi
Chân bước ngập ngừng quê tôi đẹp quá
Làng tôi đây sao vừa quen vừa lạ
Con đường chiều lác đác lá vàng rơi
Đang vào mùa còn rơm rạ ai phơi
Quê tôi đó Việt Hồng ơi đất vải
Thanh Hà xứ đông nối liền một dải
Ta muốn ôm hôn bờ bãi quê nhà
Quê hương dang tay đón đứa con xa
Đã bao năm đi bôn ba khắp xứ
Nay trở về thăm làng quê trường cũ
Vẫn nhớ hoài chuyện quá khứ ngày xưa
Nhớ cánh đồng làng một thuở nắng mưa
Bên chân đê ta chơi đùa cùng bạn
Nước con sông quê chưa khi nào cạn
Xưa ta tắm sông từ sáng tới chiều
Nghe đâu đây lơ lửng tiếng sáo diều
Chân bước nhanh chắc mẹ yêu đang đợi
Bên mâm cơm vẫn còn đang bốc khói
Còn gì vui bằng về với mẹ ta
Trên đây là Bài thơ Về quê với mẹ mà chúng tôi muốn chia sẻ với bạn. Thông qua bài thơ này bạn có thể cảm nhận sâu sắc được thứ tình cảm dành cho quê nhà. Đó là một tình cảm luôn mãi dâng trào trong lòng người. Để rồi còn gì vui hơn khi được trở về?