Bài thơ Về với Đam Bri là sáng tác dành riêng cho mảnh đất nơi cao nguyên lộng gió. Đó cũng chính là nơi có loài hoa dã quỳ vẫn nở giữa mùa đông lạnh giá. Để rồi khi đứng trên vách đá ta nghe như tiếng reo vang tròng lòng của mỗi người.
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng mười hai ta về lại Đam Bri
Giữa mùa đông hoa dã quỳ vẫn nở
Hồ nước nơi đây mùa này lộng gió
Hùng vĩ núi rừng đất đỏ Tây nguyên
Xuyên kẽ lá những giọt nắng rơi nghiêng
Nhà máy điện giữa thiên nhiên hoang dã
Rừng cây chơi vơi đứng trên vách đá
Nghe tiếng suối reo vang cả bản làng
Nhớ một thời ta vất vả gian nan
Phá núi xây hồ đắp tràn chứa nước
Khoan núi cao lắp ống mình xuôi ngược
Làm cho núi rừng từng bước đổi thay
Hồ chứa mênh mông nước bạc dâng đầy
Dẫn qua ống nước làm quay tổ máy
Phát điện cho đời qua dòng nước chảy
Đứng nơi này ta chợt thấy bâng khuâng
Nhớ ngày nào ta cùng với công nhân
Chung sức đồng lòng chui hầm lắp ống
Có những đêm trong rừng sâu lạnh cóng
Để bây giờ năng lượng trắng như mơ
Trên đây là Bài thơ Về với Đam Bri mà chúng tôi chia sẻ với bạn. Thông qua đó bạn có thể hiểu thêm về mảnh đất này. Và cũng biết được tại sao nơi đây lại là một điểm có khung cảnh quyến rũ như vậy. Bởi điều này làm con người ta đã mãi nhớ thương.